Ngay khi đầu ngón tay của Ôn Hành chạm vào mạch đập của Liên Vô Thương, một luồng khát vọng không thể khống chế được bỗng nhiên bùng lên từ sâu trong cơ thể hắn. Bụng hắn co thắt kịch liệt, đói, hắn cảm thấy đói vô cùng. Hắn chỉ muốn lập tức xé nát, nuốt chửng Liên Vô Thương ngay tại chỗ. Dùng máu và thịt của y để dập tắt cơn đói cồn cào đang cuộn trào trong người.
Nhưng mà, làm sao hắn có thể ăn Liên Vô Thương được? Liên Vô Thương là một con người bằng xương bằng thịt kia mà. Ôn Hành gắng sức kìm nén, ngay sau đó hắn cảm thấy một luồng khí mát lạnh từ giữa hai chân mày truyền thẳng xuống, áp chế cơn khát máu kia. Cảm giác này khiến hắn khổ sở chịu đựng, đến mức đôi tay của hắn run rẩy không ngừng.
Bên trong cơ thể hắn, hai luồng lực lượng đang không ngừng giằng co. Hậu quả của cuộc đấu tranh ấy chính là máu mũi hắn tuôn ra như suối. Liên Vô Thương không khỏi kinh ngạc, y vội vươn tay muốn giúp hắn lau máu mũi, nhưng Ôn Hành ngượng ngùng lẩn tránh.
"A Hành, ngươi bị hỏa bốc rồi phải không?" Cẩu Tử đưa cho Ôn Hành một mảnh vải bẩn, "Mau lau đi. Nhất định là hôm nay lo đi đường mà không uống đủ nước. Chờ lát nữa nấu canh nấm, ngươi uống nhiều một chút."
Ôn Hành lúng túng nhận lấy mảnh vải, vội vàng lau máu mũi: "Ừ, chắc là hỏa bốc."
Liên Vô Thương nhíu nhẹ chân mày, bước đến gần Ôn Hành: "Ngươi không sao chứ?"
Ôn Hành vội vã xua tay, liên tục lùi lại. Nếu như hắn không khống chế nổi bản thân mà thật sự làm Liên Vô Thương bị thương, hắn sẽ ân hận đến chết mất: "Không sao, không sao, chỉ là hỏa bốc thôi." Sau đó hắn liền bị Cẩu Tử kéo đi uống nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play