Tần Thiên Tiếu cười nhìn Ôn Hành: "Sư tôn, chuyện này ngài nghĩ sao?" Ôn Hành có thể nghĩ sao, bình thường hầu như hắn không can thiệp vào chuyện của Thiên Cơ Các và Phi Tiên Lâu, thỉnh thoảng hắn chỉ đến đó qua loa, dù hắn có muốn giúp đỡ, mấy đứa như Cẩu Tử cũng chê hắn cản trở.
Ôn Hành nói: "Ta thực sự không muốn hợp tác với một gia tộc như Tạ gia. Tạ gia chủ trước, Tạ Cẩn Ngôn vừa qua đời, các ngươi đã đối xử với thê nhi y như thế. Tạ gia chủ, ta nghĩ cách làm của Tạ gia không phải là cách hành xử của một thế gia."
Tạ Hoài Trúc điềm tĩnh nói: "Tán nhân, đạo nghĩa của mỗi người không giống nhau. Nhân cách của tộc trưởng Tạ Cẩn Ngôn, mỗi đệ tử Tạ gia đều biết rõ, nhưng chúng ta không phải là y, đạo nghĩa của chúng ta khác với y. Tạ Tô Thị đã vào cửa Tạ gia, thì cũng là người Tạ gia, thứ nên dành cho nàng sẽ không thiếu một món. Ta sẽ không vì Tạ Tô Thị là phu nhân của tộc trưởng Tạ Cẩn Ngôn mà bạc đãi hay ưu ái nàng."
Tạ Hoài Trúc nói tiếp: "Đợi khi Tạ Tô Thị sinh con, đứa trẻ cũng sẽ cùng với những đứa trẻ khác trong tộc học tập tu luyện." Ôn Hành hỏi ngược lại: "Ngươi nghĩ vậy là công bằng đúng không?" Tạ Hoài Trúc không hề do dự: "Đúng." Y không hề cắt xén ăn mặc và chi tiêu của Tô Ngữ Mạn.
Ôn Hành nói: "Ta hiểu rồi, Tạ Cẩn Ngôn hy sinh bản thân để hoàn thành cho tộc nhân, còn ngươi thì công bằng chính trực với tất cả." Hắn không thể nói gì thêm, vì đúng như lời Tạ Hoài Trúc nói, đạo nghĩa của Tạ Hoài Trúc và Tạ Cẩn Ngôn khác nhau. Thực tế, Ôn Hành cảm thấy một tộc trưởng như Tạ Hoài Trúc làm như vậy không có gì sai cả, y không có tình cảm nhiều, nhưng sẽ cố gắng hết sức bảo vệ mỗi người trong Tạ gia.
Ôn Hành nghĩ ngợi một chút: "Vậy có nghĩa là những gì Tạ gia có thể cho Tô Ngữ Mạn chỉ có từng ấy thôi đúng không?" Tạ Hoài Trúc bình tĩnh nói: "Những gì người khác có, nàng cũng sẽ có." Ôn Hành tiếp lời: "Vậy nếu nàng bị người khác trong tộc bắt nạt, ngươi cũng không quản đúng không?" Tạ Hoài Trúc nói: "Con người sống trên đời luôn sẽ bị dị nghị."
Chẳng hạn như chính Tạ Hoài Trúc, từ khi y nhậm chức tộc trưởng, có kẻ khen cũng có người chửi, nhưng y không để tâm. Tô Ngữ Mạn trở thành phu nhân của Tạ Cẩn Ngôn, y có thể đảm bảo nàng đủ ăn đủ mặc, nhưng không thể giống như Tạ Cẩn Ngôn chăm sóc từng ly từng tí. Y không làm được, nếu mỗi người trong tộc đều cần chăm sóc đặc biệt, y sẽ không thể tu luyện được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT