Lão Ôn Đầu giờ đây đã có chút thần sắc, Ôn Hành biết đây chính là hiện tượng "hồi quang phản chiếu". Trước khi con người sắp lìa đời, các chức năng cơ thể sẽ nỗ lực hết sức để cứu vớt thân xác đang cận kề cái chết, từ đó xuất hiện trạng thái tinh thần phấn chấn trong một khoảng thời gian ngắn.
Lão Ôn Đầu hiện giờ chính là trong tình trạng như vậy.
Cẩu Tử mở túi vải ra, bên trong có một chiếc yếm nhỏ màu đỏ, trên đó dùng chỉ vàng thêu hoa văn Bách Tử Đồ. Bên trong chiếc yếm ấy còn bọc một miếng ngọc bội khắc hoa văn hình rồng, phía dưới ngọc bội còn treo một sợi dây thắt tinh xảo.
Cẩu Tử sụt sịt mũi, hỏi: "Đây là cái gì?"
Lão Ôn Đầu muốn trở mình, nhưng dường như gặp khó khăn, Ôn Hành bèn ôm lấy lão để lão có thể đối diện với Cẩu Tử.
Lão Ôn Đầu nói: "Lão Lý Đầu từng nói với ta rằng, thứ này là đồ mà ngươi mặc trên người khi được cứu. Có lẽ đây là tín vật phụ mẫu ngươi để lại cho. Ta và Lão Lý Đầu đều không có bản lĩnh gì, quen biết cũng ít, thật sự không cách nào giúp ngươi tìm lại phụ mẫu. Cẩu Tử à... ngươi có khi lại là con cái nhà giàu có nào đó, sau này phải sống thật tốt, làm một người có tiền đồ."
Cẩu Tử liền ném thứ đó qua một bên, òa khóc nhào vào người Lão Ôn Đầu: "Ta không cần phụ mẫu gì cả, bọn họ đã sớm bỏ rơi ta, nếu không nhờ có người và gia gia ta, ta đã bị chó ăn từ lâu rồi. Ta không cần phụ mẫu, ta chỉ cần người thôi! Lão Ôn Đầu, người phải khỏe lại, hôm nay A Hành bắt được một con gà rừng mập mạp, ta sẽ nấu cho người món gà ăn mày mà người thích ăn! Lần này ta sẽ nướng lâu một chút, nướng cho mềm nhừ, đến mức cả xương cũng có thể ăn được..." Cẩu Tử nói năng lộn xộn, khóc đến nỗi nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
Ôn Hành không đành lòng nhìn, quay đầu đi chỗ khác, Lão Ôn Đầu dùng chút sức lực cuối cùng nắm lấy tay Cẩu Tử, rồi kéo tay Cẩu Tử đặt lên tay Ôn Hành, vốn đang đặt trên bụng lão để truyền linh khí.
Lão Ôn Đầu cười, nói: "Ta không chịu nổi nữa rồi... Sau khi ta đi, hai ngươi phải sống thật tốt... A Hành à, Cẩu Tử đành phải nhờ ngươi chăm sóc nhiều hơn rồi... Ta biết ngươi là một người có năng lực, nhưng sau này ra ngoài giang hồ, phải học cách tự chăm sóc bản thân, đừng cứ luôn nói gở... Sau khi ta đi rồi, ngươi tìm một chỗ chôn ta là được, người ta vẫn nói 'nhập thổ vi an', Lão Ôn Đầu ta cả đời lưu lạc, cuối cùng cũng để ta tìm được một nơi thanh tịnh mà yên nghỉ..."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT