Sau khi Hoa nãi nãi rời đi, Ôn Hành mệt mỏi trong lòng, đóng cửa lại, thì Tạ Cẩn Ngôn mới từ xà nhà bước xuống: "Haiz... Hoa nãi nãi chỉ còn vài ngày nữa thôi, bà đặc biệt muốn nhìn thấy ta thành hôn. Nhưng hôn nhân đại sự sao có thể qua loa, đó không phải là hại người hại mình sao. Vả lại, Tạ gia thế này, cô ấy theo ta chẳng phải chịu khổ sao."
Điều này Ôn Hành hoàn toàn hiểu, hắn nói: "Đúng vậy, tự mình chịu khổ thì thôi, không thể để đạo lữ theo mình chịu khổ cùng."
Tối hôm đó, Ôn Hành ngồi trong căn phòng trống trải của Tạ gia, thắp phù chú để nói chuyện với Liên Vô Thương về việc này. Liên Vô Thương nói: "Tạ Cẩn Ngôn là một tu sĩ không tệ, sau này nếu phù hợp có thể hợp tác." Ôn Hành thở dài: "Đúng vậy, Vô Thương, em có biết không, có một khoảnh khắc ta nghĩ rằng Tạ Cẩn Ngôn thật sự là một thánh nhân."
Liên Vô Thương nói: "Thực ra những người như Tạ Cẩn Ngôn rất nhiều, biết ân trả ân, đại công vô tư, sẵn sàng hy sinh tất cả vì tộc nhân. Ý định không muốn có đạo lữ của y cũng đúng, hiện tại y thật sự không thích hợp làm phu quân."
Ôn Hành im lặng một lúc, buồn bã nói: "Vô Thương, sao ta cảm thấy em đang nói ta vậy." Hắn còn không bằng Tạ Cẩn Ngôn, mấy năm nay dù đã cố gắng, nhưng vẫn chưa đạt được đến độ cao như Liên Vô Thương.
Liên Vô Thương sững sờ một chút: "Ê, ta đâu có nói huynh."
Ôn Hành bên cạnh càng tự ti: "Haiz, chúng ta đã tốt với nhau cả ngàn năm rồi, mà ta vô dụng, vẫn chưa thể đến Thanh Liên Châu rước em. Phi chu Thanh Hồng mà ta hứa tặng em cũng không có tin tức gì, bản thân ta thì vừa mới lên Nguyên Anh... So với Tạ Cẩn Ngôn, ta không chỉ là đồ bỏ đi mà còn rất tệ, ta..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT