Trong gian phòng chỉ le lói ánh đèn như hạt đậu, Lý Thuần Ý và Lang San San sóng vai nằm trên chiếc giường lớn bằng gỗ khắc hoa văn sơn thủy như ý.
Không sai! Hiện tại các nàng đã là quan hệ có thể cùng nằm chung một giường rồi  —— mặc dù vẫn đắp hai cái chăn riêng biệt.
                                                                       
Đây cũng là chuyện không có cách nào, Lý Thuần Ý nơi đất khách quê người, dẫu chọn tới chọn lui thì rốt cuộc cũng chỉ có vị “bút hữu” này là có thể cùng nàng trò chuyện, giải khuây chút đỉnh.
"Sau khi gả cho người, cả đời này e là ta chẳng còn cơ hội quay về kinh thành nữa…” Lang San San ngây người nhìn lên đỉnh màn dày màu thanh thiên sau mưa, gương mặt nhỏ nhắn ẩn trong bóng tối phủ đầy vẻ buồn bã, tiếc nuối.
Có thể hiểu được, năm đó khi nàng rời khỏi quê hương cũng rất không nỡ, tuy rằng Lĩnh Nam nghèo khổ lại ẩm thấp mưa nhiều, nhưng dù sao cũng là quê hương. Nhưng Lý Thuần Ý không nói tiếp, bởi vì nàng biết lúc này Lang San San chỉ cần một người lắng nghe.
Quả nhiên, chỉ thấy nàng ấy tiếp tục cười khổ nói: "Tỷ biết không? Năm đó lúc vừa mới tới nơi này, ta đều ngày đêm ngóng trông có thể trở lại kinh thành. Nhưng rồi ta lại nghĩ, dù có quay về thì thế nào chứ, thanh danh của ta đã bị hủy, trở lại cũng chỉ chuốc lấy tiếng cười chê mà thôi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play