Lúc Lang Thế Hiên trở về, trên người mang theo mùi rượu, rõ ràng là vừa mới đi xã giao xong, vừa vào phòng, hắn liền thấy thê tử đang ngồi ở dưới đèn lưu ly phấn đấu.
"Muộn thế này rồi, sao nàng còn ngồi thêu thùa?” Lang Thế Hiên chau mày: “Không cần mắt nữa à?”
Lý Thuần Ý quay đầu lại thấy là hắn, trên mặt đầu tiên là lộ ra vẻ vui sướng, ngay sau đó lại có chút ai oán nói: "Ài! Còn không phải là do ta bị kích thích sao!" Nói đoạn, nàng bắt chước một lượt lời nói khó nghe mà Chu thị đã mỉa mai nàng.
Lang Thế Hiên biết rõ cái yếm hoa sen kia là thê tử tốn gần nửa tháng trời, cẩn thận từng đường kim mũi chỉ thêu ra, đó đã là trình độ cao nhất nàng có thể đạt tới. Tác phẩm tâm huyết như vậy mà lại bị người khác chê cười không kiêng nể gì.
Lang Thế Hiên chau mày, nghĩ thầm: Cho dù trong lòng người hiểu rõ, cũng không nên nói ra chứ. Chẳng phải là làm tổn thương người khác quá sao!
"Đừng để ý tới bà ấy." Cảm xúc đau lòng lập tức dâng lên trong lòng, Lang Thế Hiên giơ tay lên sờ sờ mái tóc mềm mại của Thuần Ý: "Nương tử ta vừa xinh đẹp lại thông minh, ông trời đã ban cho nàng những điều tốt đẹp nhất, vậy thì có hơi kém chút nữ công cũng có sao đâu?”
Nam nhân dỗ ngon dỗ ngọt... thật sự là dễ nghe!!!!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play