Hai tháng sau ——
"Sao lại vội vã gọi ta đến như vậy?" Đào Xuân Hoa vội vã đi vào, vừa lúc nhìn thấy Lý Thuần Ý và một phụ nhân đang nói chuyện, thì ra là đang gặp khách, trên mặt Đào Xuân Hoa lập tức hiện ra một vẻ ngượng ngùng, cảm thấy mình lỗ mãng rồi.
"Tới thật đúng lúc, ta đang chờ tỷ đấy!" Lý Thuần Ý cười buông chén trà bằng cánh hoa sen đỏ mọng trong tay xuống, vừa cười vừa nói: "Mau tới đây, giới thiệu cho tỷ một vị khách nhân."
Nàng đã nói như vậy, Đào Xuân Hoa cũng không tiện làm ra vẻ ngượng ngùng nữa, nàng ấy ngẩng đầu tinh tế đánh giá người được gọi là khách nhân kia một cái.
Có hai vị khách. Một vị là phụ nhân tóc bạc trắng, rõ ràng tuổi già sức yếu, còn vị còn lại là một tiểu thiếu niên vác hòm thuốc, dáng dấp thanh tú, rất đẹp mắt.
"Vị này là Đào thị, thê tử của thống lĩnh cấm quân Phùng đại nhân, cũng là bạn tốt của ta." Lý Thuần Ý cười giới thiệu: "Vị này là Du nương tử, trưởng bối ở quê nhà ta, xuất thân từ thế gia y dược, hiệu thuốc lớn nhất chỗ chúng ta cũng là do nhà bà ấy mở.”
Nghe Lý Thuần Ý giới thiệu mình là trưởng bối ở quê nhà, Du nương tử vội vàng đứng dậy, thi lễ nói: "Không dám nhận."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play