Nói cho cùng, bà ta cũng không phải mẫu thân ruột của Hoàng Đế, giữa hai người cũng chẳng có ân dưỡng dục ngày nào, mặc dù chiếm thân phận đích mẫu nhưng dần dần cũng giống như Bồ Tát trên đài thờ, mặc dù là kim thân, nhưng miệng chẳng thể nói, tay chẳng thể động, chỉ có thể ngoan ngoãn mà đứng yên một chỗ.
Kỳ thật, nếu Đức Hiển thái hậu nguyện ý yên lặng hưởng thụ cuộc sống lúc tuổi già vinh hoa phú quý thì chưa hẳn không thể sống tốt.
Nhưng thứ nhất, cá tính của bà ta xưa nay đã ưa tranh cao thấp, hiếu thắng cố chấp, thứ hai, lúc trước tiên đế do dự với việc truyền ngôi, mấy vị hoàng tử dưới trướng vì muốn giành được sự ủng hộ của người mang danh đích mẫu là bà ta mà đã ra sức lấy lòng, nịnh nọt, lôi kéo cỡ nào, bà ta đã quen với những ngày tháng trở tay hóa mây, lật tay thành mưa, người người nịnh bợ, kẻ kẻ cung phụng, nay sao có thể cam lòng chịu cảnh bị người lạnh nhạt, lãng quên?
Đối với chuyện mình không gọi được Hoàng đế và Hoàng hậu, Đức Hiển thái hậu tức giận đến cực điểm, đến nỗi cả một bộ tuyệt phẩm trân diêu mà bà ta yêu thích nhất trong cung Thọ Khang cũng bị đập nát vụn, nhưng mà, thế thời đã đổi, giờ cho dù có đập tan cả cung Thọ Khang thì cặp nam nữ vong ân phụ nghĩa đang ngồi trên ngai vàng ấy e rằng cũng chẳng thèm liếc mắt lấy một lần.
Quả nhiên...
Theo thời gian trôi qua, tình hình trong cung nhanh chóng xuất hiện biến hóa có thể nói là "Thay đổi triều đại".
Mọi người phát hiện không biết từ khi nào, số lượng cung nhân ngày càng được tinh giản theo quy mô đáng kể, hơn nữa những vị trí then chốt trọng yếu, những “lão nhân tiền triều” chẳng biết từ khi nào đã bị âm thầm loại bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT