Dương Tử Thanh không hề để tâm, trong lòng khẽ cười lạnh. Cô biết rõ, khi đến Tô Thành, giá trị của tinh hạch màu chắc chắn sẽ giảm mạnh. Tỉ lệ quy đổi với tinh hạch trắng có lẽ chỉ còn khoảng hai, ba, hoặc cùng lắm là bốn. Con số cô đưa ra đã là quá hào phóng, và thực tế, cô cũng không quá thiết tha việc trao đổi này. Nếu không, cô đã chẳng nhắc đến tiêu chuẩn "một đổi mười" trước kia. Trang trại của cô đã gần như phục hồi, không thiếu tinh hạch trắng đến mức phải mang tinh hạch màu có năng lượng tương đương ra giao dịch. Đó đã là một sự nhượng bộ lớn, nhưng nếu người ta không tin, cô cũng chẳng thể làm gì hơn.
Dương Tử Thanh quay người đi, tìm Bình An. Cô bé đang im lặng ngồi trong lớp học, trên chiếc giường được trải từ tối qua. Dương Tử Thanh bước tới, ngồi xuống cạnh Bình An, nhẹ giọng hỏi: "Bình An, em có thể nói cho chị biết vì sao lúc nãy em lại nhắc chị không? Ý chị là, chuyện mà người khác không phát hiện ra, sao em lại chú ý đến cành cây đó?"
Bình An cúi đầu suy nghĩ một lúc, rồi từ từ ngẩng lên: "Em thấy dưới đất sáng lên, rồi ánh sáng đó kéo dài đến cành cây kia, em thấy nó bắt đầu chuyển động."
"Sáng lên?"
Dương Tử Thanh khẽ nhíu mày, chìm vào suy nghĩ. "Chị nhớ tối qua em phát hiện hai người kia đã chết là vì ánh sáng của họ mờ đi, đúng không? Vậy rốt cuộc em 'nhìn thấy' con người như thế nào?"
Bình An nhắm mắt lại, như đang hồi tưởng. "Trên người ai cũng có ánh sáng. Lúc đó em thấy ánh sáng của hai người kia trở nên xám xịt, em thấy kỳ lạ. Em càng thấy kỳ lạ thì càng cảm nhận rõ họ đã chết rồi. Bây giờ xung quanh cũng có rất nhiều thứ phát sáng, cái cây quái vật tấn công mọi người cũng vậy. Chỉ là lúc đó nó đột nhiên sáng rực lên…"
Dương Tử Thanh khẽ gật đầu, dường như đã hiểu ra phần nào. Năng lực của Bình An giống như một dạng cảm ứng hồng ngoại, có thể bắt được nguồn nhiệt hoặc dao động năng lượng phát ra từ sinh vật sống. Người chết thì đương nhiên không còn năng lượng. Còn những thứ phát sáng kia, chắc là các loài thực vật và động vật đã biến dị. Về phần cây biến dị cấp hai đột nhiên sáng rực, có lẽ là do năng lượng bị điều động, tạo ra dao động mạnh, phản ánh vào cảm nhận của Bình An nên mới trở nên chói lóa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT