Tạ Hành không thích mùi thuốc nồng nặc trong phòng.
Vì sợ bệnh nhân bị lạnh, cửa sổ trong phòng đều đóng kín, ở lâu trong đó chỉ cảm thấy mùi thuốc nồng nặc làm cho người ta choáng váng. Hắn bỗng nhiên nhớ đến mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trên người Đào Yểu.
Lúc này, nữ tử sau rèm tiếp lời: "Điện hạ từng cứu thần nữ, thần nữ vẫn luôn muốn nói lời cảm ơn trực tiếp với Điện hạ, bây giờ cũng coi như đã toại nguyện."
Tạ Hành nghe vậy rất ngạc nhiên: "Ta không nhớ mình đã cứu ngươi."
Bên trong im lặng một lúc, rồi nói: "Ba năm trước ở hội du xuân Khúc Giang Trì, thần nữ không may rơi xuống nước, là Điện hạ đã cứu thần nữ. Để tránh cho thần nữ bị mất mặt, Điện hạ còn đặc biệt sai người mang y phục đến cho thần nữ."
Nàng nói chi tiết như vậy, nhưng Tạ Hành dù thế nào cũng không thể nhớ ra chuyện này.
Hắn cố gắng nhớ lại, nhớ rằng ba năm trước hắn đúng là có tham gia một lần hội du xuân, nhưng không nhớ mình đã từng cứu một nữ tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT