Đêm đã khuya lắm rồi, gió ngoài hiên gào thét từng hồi.
Tạ Hành biết rõ, e rằng hắn khó lòng đợi được một lời đáp. Cố gượng níu kéo mãi, rốt cuộc, cũng chỉ là một giấc mộng rỗng không.
Hắn toan đứng dậy rời đi, bước chưa nổi hai bước lại chẳng kìm được mà ngoảnh đầu, lòng không cam đành hỏi: "Nàng về Giang Nam, có phải rất nhanh sẽ lại tìm người khác thành hôn chăng?"
Mấy ngày nay, hễ hắn nhắm mắt lại liền mộng thấy nàng đã hồi hương. Mở tiệm buôn, tìm rể hiền. Vốn đã mất ngủ, nay lại kinh sợ đến mức chẳng dám chợp mắt.
Nàng vẫn im lặng chẳng nói một lời.
"Nàng có phải cũng sẽ cùng hắn, cũng sẽ như với ta vậy, mỗi ngày nói lời êm tai ngọt ngào cho hắn nghe, rồi lại cùng hắn sinh con sao?"
Đợi thật lâu, vẫn chẳng đợi được một câu nào từ nàng. Lòng Tạ Hành nguội lạnh, toan quay bước đi, thì nàng từ trong khuỷu tay nâng lên khuôn mặt ửng hồng đầy lệ, nghẹn ngào: "Chàng chẳng qua là ỷ vào ta yêu mến chàng, chẳng nỡ rời xa chàng, nên mới dám ức hiếp ta như vậy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play