Ông nói: “Giờ làm sao có thể có được một kẻ nhiễm bệnh loại A? Nếu theo tài liệu của các cậu, những kẻ bị thả ra hẳn là những kẻ đang trong quá trình ấp ủ, mà đối tượng thí nghiệm hiện tại của Viện Nghiên cứu Khoa học cũng đều được chuyển từ Viện Nghiên cứu đến đấy!”
Bách Trạch lắc đầu: “Có thể thử kiểm tra mẫu máu của cháu xem sao.” Anh xắn tay áo lên, vết xanh tím trên cánh tay đã nhạt đi rất nhiều: “Trên xe của chúng cháu có một người vừa bị nhiễm bệnh, còn một người vốn thuộc loại A nhưng đã vào giai đoạn ủ, chú có thể làm xét nghiệm virus và so sánh.”
Hứa Viễn Lâm suy nghĩ một lát rồi dẫn họ vào bên trong Viện Nghiên cứu Khoa học. Hứa Du Du tò mò hỏi: “Sao con thấy ít người thế ba?”
Hứa Viễn Lâm đáp: “Khu mới sắp hoàn thành rồi, phần lớn nhân viên đã chuyển đi, chỉ còn lại ít người, ba còn mang theo mấy người ở đây để làm nốt công việc cuối.”
Chưa được bao lâu, khi họ vừa bước vào, nhân viên bảo vệ của Viện Nghiên cứu Khoa học ở sảnh ngoài đã cầm bộ đàm đến khóa cửa. Đột nhiên, âm thanh xèo xèo của điện từ đâu phát ra, anh ta dừng lại, mở bộ đàm ra.
“A lô? Tiểu Lý? A lô?” Anh ta lẩm bẩm hai tiếng, chắc lại vô tình ấn phải nút này, lần này về nhất định phải mắng cậu ta một trận.
Anh ta vừa đóng cửa và ngáp một cái thì bỗng nghe thấy tiếng động xào xạc, quay lại nhìn, bỗng dưng mở to mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play