Ông Dư, vốn đã tuổi cao sức yếu, càng lúc càng mệt mỏi, ông nhận thấy dưới bộ quân phục của người bạn có một chỗ cứng bất thường ngay gần tim, khi người bạn lại lao đến, ông giơ kiếm lên, đâm thẳng vào tim ông ta, máu xanh đen văng tung tóe, bắn đầy mặt ông ấy, cuối cùng, người bạn kia đã khuỵu xuống và không còn sự sống nữa.
Ông Dư kéo người bạn lên giường, đầu ông ấy bắt đầu choáng váng, vội vàng tìm trong túi thuốc của người bạn nhưng phát hiện rằng liều thuốc ức chế cho cả tháng đã tiêm hết từ tối qua, trên hộp thuốc còn những vết xước do móng tay cào.
[Tại sao tôi không thể trở lại thành người chứ?]
Cơn mệt mỏi ập đến khiến thần kinh ông Dư căng thẳng, các mạch máu nổi lên bất thường, ông ấy cố gắng duy trì ý thức để mở thiết bị thông minh, gửi tất cả tài liệu đã chuẩn bị cho Hứa Du Du, sau khi gửi địa chỉ xong thì phát hiện tay mình không thể cử động được nữa, ông ấy run rẩy bấm gọi điện thoại để báo tình hình.
Tuy nhiên, ngay khi cuộc gọi được kết nối, lý trí ông Dư hoàn toàn sụp đổ, con ngươi biến thành màu xanh lam đặc trưng của xác sống và phát ra một tiếng gầm thấp vô thức.
“Chính là chỗ này!” Bách Trạch quay lại đẩy Lâm Mộc, người vẫn luôn muốn chen lên phía trước: “Cậu theo làm gì?”
Lâm Mộc vẫn vẻ mặt ngơ ngác nhưng có vẻ rất thân thiết với Bách Trạch, ngoan ngoãn đứng sau anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play