Sự việc rốt cuộc đã có chút manh mối, nhưng vấn đề là, ai đã trộm viên bảo thạch mắt lẽ ra phải chói mắt đặc biệt dưới nắng sớm kia?
“Các ngươi hãy tập trung nhớ lại một chút, lúc đó bước vào nơi này có nhìn thấy ai không?” Mạc Phàm dò hỏi.
Nếu nó bị trộm vào thời điểm đó, vậy tất cả những người xuất hiện quanh đây đều có hiềm nghi.
“Hình như không có.”
“Đúng vậy, tôi nhớ có một ông chú còn cố ý nhắc nhở chúng ta nơi này là cấm địa, không nên xông bừa. Chúng ta không nghe lời ông ta liền đi vào, phát hiện nơi này quả thực không ai dám vào, sau khi vào chúng ta cũng không gặp phải ai.” Triệu Mãn Duyên nói.
“Ông chú? Ông chú thế nào, trong phạm vi này hoang tàn vắng vẻ, không có thành trấn, sao lại không hiểu sao chạy ra một ông chú đến?” Mạc Phàm nói.
Triệu Mãn Duyên lập tức há hốc mồm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play