Gió thổi tới mang theo nhiệt khí nồng đậm, trên vai lại còn đậu một cái lò lửa nhỏ, Mạc Phàm cảm thấy những ngày tháng này không thể nào chịu nổi.
"Tiểu Viêm Cơ, ngươi về ổ của mình ngủ được không?" Mạc Phàm nóng đến mức không chịu nổi nữa, đành thương lượng với Tiểu Viêm Cơ.
Tiểu Viêm Cơ lập tức không lên tiếng, ánh mắt oan ức kia, hình như đang nói: "Ba ba ghét bỏ ta sao?"
"Được rồi, được rồi, ngươi nằm sấp, ngươi nằm sấp, đừng để nước miếng chảy lên vai ta là được." Mạc Phàm bất đắc dĩ nói.
Thành phố Hamat không lớn lắm, đại khái tương đương với một thành phố cấp hai, ba của Trung Quốc, nhưng dân số lại thưa thớt hơn rất nhiều so với Trung Quốc. Cả con phố dài không thấy mấy chiếc xe hay mấy người đi đường, có lẽ là do không phải giờ tan tầm.
"Các ngươi gặp phải phiền toái gì?" Mạc Phàm hỏi Nam Giác.
Sau khi uống bia lạnh, mọi người vẫn đang nói chuyện cũ, có người phàn nàn lẫn nhau, cũng có người bàn bạc cách dùng trí. Mạc Phàm vừa mới nhập cuộc nên cũng không biết rốt cuộc họ đang nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT