“Là thật sự, kỳ thực trong một số văn hiến của tổ tiên chúng ta có ghi chép lại rằng, Tên to xác đã từng tử vong cách đây hơn một ngàn năm hoặc hơn hai ngàn năm. Tổ tiên thậm chí còn vẽ lại tình cảnh tử vong, thân thể như bị ăn mòn giống vôi mà mục nát từng mảng, bộ xương to lớn lộ ra trên một mảnh đồng cỏ trống trải, cuối cùng chậm rãi chìm vào trong đất cát...” Đường Nguyệt không có ý đùa cợt.
Vượt qua sự miêu tả của nàng, Mạc Phàm có thể hình dung được ghi chép chân thực của tổ tiên Đường Nguyệt về cái chết của Đồ Đằng Huyền Xà.
“Nhưng nó không phải vẫn khỏe mạnh sao?” Mạc Phàm chỉ vào trong nước, phát hiện hai lỗ mũi của Đồ Đằng Huyền Xà thoáng lộ ra, chính như cá voi phun hơi nước vậy.
Trên thực tế, đầu của Đồ Đằng Huyền Xà lớn hơn cá voi nhiều lắm, cảnh tượng đó cũng tương đương đồ sộ. May mà Tây Hồ này cũng khá lớn, nếu không thật sự không cách nào chứa chấp được hình thể khủng bố của nó.
“Chúng nó có thể sẽ chết dưới một hình thái nào đó, nhưng nếu thỏa mãn những điều kiện nhất định, chúng nó sẽ hồi sinh lại.” Đường Nguyệt nói.
“Thỏa mãn điều kiện nhất định... Tập hợp đủ bảy viên Long Châu sao?” Mạc Phàm mở rộng trí tưởng tượng nói.
“Ừm, gần như vậy!” Đường Nguyệt gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT