“Nịch Chú?”
Nam Vinh Nghê nhìn Mục Ninh Tuyết, trên mặt lộ ra vài phần vẻ hoảng sợ.
Theo lời Mục Ninh Tuyết vừa miêu tả, loại Nịch Chú này đã xuất hiện ở Đông Hải thành này một thời gian rất dài, số trường hợp Nịch Chú xảy ra thực ra không ít, chỉ vì nơi đây là thành chiến tranh biển, rất nhiều cái chết đều có thể dùng yêu ma để giải thích, hơn nữa Nịch Chú thường thường không có bất kỳ triệu chứng nào, cũng không để lại bất kỳ manh mối nào có thể tìm ra, cho đến bây giờ cũng không có tổ chức có thẩm quyền nào có thể đứng ra đưa ra một lời giải thích đầy đủ cho Nịch Chú.
“Nghe có vẻ thành thật đấy.” Tương Thiểu Nhứ nói.
“Tên thực tập sinh đó còn nói với ta, bọn họ đã từng khám sức khỏe cho một nhóm người, xác định trên người họ không có bất kỳ điều gì khác thường, nhưng không bao lâu, trong số đó có một người vừa đúng lúc phát sinh Nịch Chú… Điều đáng sợ của nó là không có dấu hiệu gì, một chút điềm báo trước cũng không có, giống như ngẫu nhiên xảy ra trên người dân Đông Hải thành.” Mục Ninh Tuyết nói.
“Ngay cả dịch bệnh vô cùng đáng sợ cũng có nguyên nhân chứ, loại Nịch Chú này thật sự không có nửa điểm manh mối nào sao?” Nam Vinh Nghê hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play