Sâu trong rừng cây có một toàn thần điện bỏ hoang, nơi đó mọc đầy cỏ dại. Có lẽ người sống trong Parthenon Thần Miếu mấy chục năm cũng không biết nơi này còn có một toàn thần điện cổ xưa, không người hỏi thăm.
Diệp Tâm Hạ cùng Hải Long đi tới thần điện bỏ hoang, suối nước dần bị nhuộm đỏ kia cũng vừa vặn dọc theo hai bên thần điện bỏ hoang chảy đi.
Ánh mặt trời bị rừng cây dày đặc che phủ, dây leo quấn quýt trên bức tường đổ nát của thần điện bỏ hoang. Khi Diệp Tâm Hạ bước vào cánh cửa đổ nát kia, từng đôi mắt trong thần điện bỏ hoang đều chăm chú nhìn Diệp Tâm Hạ, nhìn Diệp Tâm Hạ bước đến.
Trong thần điện bỏ hoang có rất nhiều người, đại đa số đều mặc đồ đen, chỉ là trên thân mỗi người đều dính máu, mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập ra.
Diệp Tâm Hạ nhìn bọn họ.
Bọn họ đều là công thần lần này của Parthenon Thần Miếu trong việc tàn sát thành viên Hắc Giáo Đình, nhưng nhìn từng khuôn mặt của bọn họ, trong lòng Diệp Tâm Hạ dâng lên chua xót.
"Mọi người là anh hùng của Parthenon Thần Miếu, nhưng tiếp theo mọi người không thể không lưu, lưu vong vì ta, lưu vong vì chân tướng chuyện này, lưu vong vì Parthenon Thần Miếu…."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play