"Tiếp theo thì khó nói, nhưng hiện tại cô sẽ không chết, chúng ta đến rồi," Mục Ninh Tuyết nói với Yến Lan.
"Cô... cô đừng lừa tôi," Yến Lan uể oải nói.
Sự tích nhìn mơ đỡ khát tất cả mọi người đều đã nghe qua, chỉ cần ý chí mạnh mẽ mà nói thân thể sẽ kích thích ra nhiều tiềm năng, có thể kiên trì càng xa hơn. Nếu bản thân trong hoàn cảnh gian nan lựa chọn từ bỏ, đặc biệt là trong thiên hàn địa đống này, rất dễ an nghỉ, vĩnh viễn không tỉnh lại được.
Nhưng dưới tàn phá như vậy không phải tất cả mọi người đều cắn răng vượt qua được, như là từng thanh băng đao cắm vào, cuồng phong từ lỗ thủng tràn vào, đau tới mức làm người ta phát điên. Hàm răng, khuôn mặt, cổ đều không hề có chút cảm giác nào, chứ đừng nói tới là tứ chi, loại thấu xương dằn vặt này còn đang không ngừng tăng lên.
Nơi này nhìn như ánh mặt trời tươi sáng, một mảnh tuyết trắng thánh khiết, sông băng tráng lệ vạn cổ, trên thực tế không khác gì luyện ngục trần gian. Trong mấy ngày ngắn ngủi, Yến Lan còn cảm giác dài dằng dặc hơn ba năm. Mỗi khi Yến Lan nhắm mắt lại, khi không cường ngạnh kiên trì sẽ cảm thấy thư thái, đơn giản như thế mà ngủ thiếp đi, không còn hy vọng gì quá lớn, nhắm mắt sớm một chút càng chịu ít thống khổ.
"Cô không tò mò sao?" Mục Ninh Tuyết phát hiện nói dối không có tác dụng, suy nghĩ một lúc rồi thay đổi cách nói.
"Tò mò cái gì cơ?" Yến Lan có chút hứng thú, chỉ là thấy được Yến Lan bị dằn vặt đến khổ không thể tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT