"Tiếp tục đi về phía trước khoảng ba cây số là đến cổ thành Minh Vũ, nhưng tôi không nghĩ tới nơi này lại ngập nước," chị Nguyễn chỉ vào chỗ bùn lầy phía trước.
Trên mặt nước, có cỏ lau đứng thẳng mọc rậm rạp, cây hương bồ, hoa sen trông đều cường tráng, cao lớn hơn so với trước đó. Cỏ đắng, ngư tảo phủ kín dưới ao nước, hầu như không thấy được nước bùn.
Bất tri bất giác, mọi người đã bị nhấn chìm trong những thực vật thủy sinh này. Dưới chân lầy lội khiến họ di chuyển gian nan. Con đường phía trước lại bị cỏ lau, cây hương bồ phồn thịnh che kín, giống như đặt thân vào thảo hải, tầm nhìn nửa mét ngay phía trước cũng không có.
Xung quanh có tiếng động be bé, tiếng gầm rú khiếp đảm cùng với sự yên tĩnh vô danh làm cho người ta không dễ chịu. Mỗi khi vén một tầng cỏ lau lại như gỡ một tấm rèm dày, đáng sợ nhất là không ai biết được phía sau lớp thảo liêm có thứ gì đang chờ.
"Nơi này hẳn là một mảnh hoang phế không quá một hai năm, làm sao lại trở nên dáng vẻ nguyên thủy như thế?" Bản thân Mạc Phàm cũng cảm nhận được nhiều điều quái dị.
Sinh thái càng phức tạp, càng rậm rạp thì càng nguy hiểm. Dưới tình huống này, Mạc Phàm cũng không cách nào bảo đảm toàn bộ đội ngũ có thể bình yên vô sự vượt qua.
Tầm mắt hoàn toàn bị che kín. Sự ngụy trang của những biến chủng kia lại tránh được long cảm. Huống chi, dưới tình huống thảm thực vật cản trở như này, chỉ cần bước chậm vài phút là sẽ triệt để tụt lại phía sau đội ngũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT