Rất rõ ràng xung quanh không có thứ gì ngoại trừ những thực vật cổ quái kỳ lạ, nhưng Mạc Phàm cảm giác rơi vào sào huyệt ma quật, có hàng ngàn hàng vạn ánh mắt như đêm tối đầy sao trải rộng các góc. Yên tĩnh như vậy, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập.
Đây là một loại cảm giác rất khó diễn tả rõ ràng, giống như một người có năm giác quan, một khi năm giác quan nhận ra điều gì nguy hiểm sẽ lập tức báo cho đại não, sau đó khiến tim đập nhanh, lạnh gáy, phản ứng sợ hãi khiến toàn thân run lên. Nhưng thời khắc này, năm giác quan không nhận ra được cái gì, không cách nào ngửi được nguy hiểm, nhưng thật sự xung quanh có sự tồn tại, chỉ là do năm giác quan đã thoái hóa.
"Nhất định phải rời khỏi nơi này...." Mạc Phàm tự nói với bản thân.
Chờ càng lâu thì ý nghĩ này càng mãnh liệt.
Không, không nên nói là rời đi.
Phải là nhất định phải rời khỏi nơi này.
Từ ban đầu Mạc Phàm đã biết đây là một cái bẫy, vì thế mà khi cẩn thận bước vào Thần Mộc Tỉnh, Mạc Phàm đã cố ý giảm tốc độ, mang theo kiểu thăm dò bên ngoài một vòng, thậm chí còn để ý tới nơi mình đi vào, tiện lợi có thể rời đi bất cứ khi nào. Mạc Phàm nhìn thấy lối ra, có ánh mặt trời từ khe hở chiếu vào, thấy được từng chùm rõ ràng. Những tia sáng này trở thành an ủi cho Mạc Phàm, theo nơi có ánh sáng thì có thể ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play