“Đáng ghét, thứ kia lại là gì?” Âm thanh của Triệu Kinh sắc bén như một con gà rừng kêu thảm thiết.
Ngân hà màu đỏ này được xem như một lá vương bài của Triệu Kinh, có thể thuận lợi tóm được Phàm Tuyết Sơn hay không thì phải xem ngân hà lạc. Ai mà nghĩ tới ma pháp vô cùng cường đại cuối cùng lại chỉ tạo được một hiệu quả như địa chấn, ngân hà trên đỉnh đầu không có một viên nào rơi vào Phàm Tuyết Sơn.
Ánh mắt Triệu Kinh nhìn Triệu Mãn Duyên, hận không thể nào xông tới bóp chết người này.
Một người mất trí tới cỡ nào mới đem tất cả tu hành vào bảo mệnh, xem từng tầng tích lũy phòng hộ kia sẽ làm cho người ta mất hết dục vọng tấn công.
“Triệu Kinh, chú ý vào Mạc Phàm, hắn mới là then chốt,” sư trưởng Bạch Tùng nói với Triệu Kinh.
Mới đầu Triệu Kinh có chút kích động, giả như ban đầu dùng ngân hà màu đỏ kia tập kích Mạc Phàm, Mạc Phàm dù không chết cũng trọng thương.
“Ngân hà lạc của tôi không cách nào chỉ định được điểm rơi,” Triệu Kinh trầm mặt nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play