Phàm Tuyết Sơn gặp đại nạn, nhưng người không tiêu tan.
Điều này đủ chứng minh nỗ lực của Mục Ninh Tuyết cùng mọi người trong những năm qua không có uổng phí.
Người chân chính cảm thấy kinh hoảng không biết làm sao, nhìn thấy người khác đào tẩu, tựa như là có một phương án đào tẩu đã an bài xong từ trước, mà chính mình lại không có, không biết nên đi đâu, lại nhớ nhung không muốn rời đi, cho nên làm bản thân hoang mang lạc lối.
Chỉ khi nhìn thấy nhiều người khác cũng không muốn rời đi, đều muốn cầm vũ khí chống lại kẻ địch, kinh hoảng cùng bất an sẽ từ từ biến mất. Không cần suy nghĩ quá nhiều, thứ cần phải làm là bảo vệ, là chiến đấu tới khi sức cùng lực kiệt. Có lúc chạm sâu vào trong nội tâm, sẽ trở nên đơn giản, chấp nhất.
Sở dĩ lựa chọn Phàm Tuyết Sơn là vì không muốn lang bạt khắp nơi, đã như vậy tại sao vào lúc này còn muốn lựa chọn một cái gọi là đường lui?
Tâm đã thuộc về nơi này, có thể hưởng thụ phồn vinh nơi này, càng chịu được kiếp nạn đột nhiên xuất hiện.
Ban đầu Mục Ninh Tuyết nhìn thấy đại thúc Mộc Tượng, Cố Doanh, cùng những người trong đội tuần tra, cho rằng người ở cũng chỉ có từng này, nhưng không nghĩ tới toàn bộ hơn ngàn thành viên chính thức gia nhập vào Phàm Tuyết Sơn đều đang ở sau núi chuẩn bị chiến tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play