Trên Phàm Tuyết Sơn, tuyết lạnh bay lượn như lông ngỗng, dưới cây cối màu trắng làm Phàm Tuyết Sơn trang hiện ra mấy phần thần thánh trang nghiêm.
Ngày xưa Phàm Tuyết Sơn đặc biệt an bình, so với những đại thế gia đề phòng nghiêm ngặt, đẳng cấp rõ ràng, thì nơi này lại có vẻ hiền hòa ung dung. Nhưng hôm nay từ chân núi tới sơn trang Phàm Tuyết Sơn đều che kín thủ vệ.
Trải qua mấy năm phát triển, Phàm Tuyết Sơn đã có đoàn thể ma pháp của riêng mình, thủ vệ toàn bộ Phàm Tuyết Tân Thành, sức chiến đấu tương đương với một ít quân đoàn chính quy, trong khu căn cứ Phi Điểu có sức ảnh hưởng nhất định.
Vốn nghĩ Phàm Tuyết Sơn đã nhiều lần cống hiến cho khu căn cứ Phi Điểu xuất binh tới thủ vệ bờ biển, chiếm tiểu khoáng, lại phái người kiến tạo Hải Chiến Thành, hình thành một mảnh rừng nước chiến trường. Ai ngờ cao tầng khu căn cứ Phi Điểu lại không có chút tình cảm, trực tiếp xuất binh trấn áp.
Khi tin tức này truyền tới Phàm Tuyết Sơn, ban đầu mọi người còn không tin tưởng. Huy hoàng mà khu căn cứ Phi Điểu có được như ngày hôm nay là do thế lực Phàm Tuyết Sơn thúc đẩy. Lãnh đạo khu căn cứ Phi Điểu không cảm tạ Phàm Tuyết Sơn vì đã làm tất cả thì thôi đi, lại còn rút kiếm đứng phía đối lập.
"Vô liêm sỉ, vô liêm sỉ, vô liêm sỉ!"
"Cái thứ vô liêm sỉ như vậy, rốt cuộc vẫn muốn nắm lấy Phàm Tuyết Sơn của chúng ta trong tay. Chúng ta nỗ lực trả giá nhiều như vậy mới có được một khối thổ địa như hiện tại, có tân thành phồn vinh như bây giờ, bọn họ làm như vậy khác gì giặc tới cướp đâu!" Mục Lâm Sinh ở trong đại sảnh, tức giận nổi gân xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT