Hắc Ám Vương suy nghĩ một chút. Xác thực quân cờ cấp thấp không có nhân quyền, thậm chí thắng bại của ván cờ này cũng không liên quan mật thiết tới những quân cờ cấp thấp. Thật ra ván cờ thật sự không phải như vậy, mỗi một quân cờ đều mang tính chất quyết định, dù cho là Cấm Vệ Quân, có đủ vị trí mà nói cũng có thể ăn Quốc Vương. Đương nhiên chơi cờ theo kiểu thuần túy như vậy không có gì hay, phải là loại giết chóc chân thực này mới mang lại cảm xúc.
"Nhưng đề nghị của ngươi ta rất thích, như vậy mới không còn tẻ nhạt vô vị," Hắc Ám Vương nở nụ cười.
Mục Bạch lộ ra nụ cười không dễ phát hiện. Trước đó Hắc Ám Vương nói muốn thêm quy tắc làm Mục Bạch sợ hết hồn, còn tưởng rằng vị chúa tể bá đạo này muốn thêm một ít thứ có lợi cho bản thân, nói thật thì Hắc Ám Vương đã muốn thêm thì không ai ngăn cản được. May là Hắc Ám Vương trên trò chơi phẩm đức thực sự là một vị vua làm người ta kính nể, không đi lại, không chơi xấu, cũng không thêm những quy tắc lung tung không công bằng.
Mạc Phàm cùng Mục Bạch nhìn nhau. Mặc dù Mục Bạch không nói, nhưng Mạc Phàm biết cái quy tắc này để nước cờ tiếp theo của Mục Bạch càng thêm phần thắng. Đương nhiên cũng vì quy tắc mới thêm này mà đẳng cấp quân cờ co giãn, có thể xuất hiện nhiều chuyện không cách nào dự đoán trước, điều này làm cho ván cờ tất thắng của Mục Bạch không cách nào thi hành.
Thủ không có ý nghĩa nào, trước mắt thủ để thắng càng thấp hơn, vậy thì cũng có thể buông tay một kích.
"Mạc Phàm, cậu với Mạn Châu Sa Hoa Vu Hậu đi về phía bên phải chiến trường, tớ cần thực lực của cậu tăng lên," trong lòng Mục Bạch đại khái có sách lược mới, nói với Mạc Phàm.
"Được," Mạc Phàm gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play