"Cô nương, có gì thì từ từ nói, trực tiếp dùng đại chiêu là có ý gì?" Chàng trai tóc vàng lau mồ hôi lạnh.
Trên mặt Hoa Nguyệt Trúc lộ ra vẻ kinh ngạc. Không biết lưu manh bây giờ đều biết ma pháp, hơn nữa tu vi lại còn cao.
"Chết đi!" Hoa Nguyệt Trúc kinh ngạc thì kinh ngạc, đại sát chiêu trên tay cũng không ngừng lại. Cao giai không được vậy thì vận dụng siêu giai.
Triệu Mãn Duyên vốn đang đắc ý, nhưng khi thấy nữ quân nhân này xuất hiện tinh cung óng ánh thì, suýt nữa thì cằm rơi xuống thảm rồi. Có cừu oán gì đâu mà làm như thế.
"Nguyệt Trúc, cô đang làm gì thế?" Bỗng nhiên cửa phòng mở ra, một khuôn mặt ngăm đen dò xét đi ra.
"Tướng quân, ở đây có một tên hạ lưu, đùa giỡn với quân nhân, tôi có quyền hạ gục hắn," Hoa Nguyệt Trúc nói.
"Cô coi nơi này là đất hoang Bắc Cương à? Ma pháp siêu giai của cô không chỉ giết chết hắn, mà còn giết luôn toàn bộ nơi này," Trương Tiểu Hầu ra lệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT