Lá phong xanh che kín núi rừng. Trên con đường nhỏ vào buổi sáng sớm có thể thấy vài người trẻ tuổi chạy bộ, đeo tai nghe, đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
Ở chỗ núi cao hơn, có thể thấy cảnh sắc phong đình của Phàm Tuyết tân thành. Hai người đàn ông trung niên đang chơi cờ ở đó. Một người một bình trà. Người đi đường liên tục liếc nhìn, ngay cả con sóc trên cây đang gặm quả thông cũng dừng lại xem.
“Lão đệ, trước đây chơi cờ ông đều nhường tôi à? Mới chơi chưa được bao lâu thì ông đã chiếu tướng rồi?” Mục Trác Vân bất đắc dĩ nói.
“Tại sao không nói kỳ nghệ mấy năm nay của tôi tăng dần lên?” Mạc Gia Hưng cười, rót trà cho Mục Trác Vân.
Mục Trác Vân vội dùng tay cản, nói: “Để tôi tự rót, để tôi tự rót.”
“Không sao, không sao,” Mạc Gia Hưng vẫn rót. Rót được nửa chén thì nói tiếp: “Cũng là Mạc Phàm nhà tôi không hiểu chuyện. Bất kể có nói thế nào thì năm đó lão ca Trác Vân cũng khá chăm sóc cho tôi.”
Tính ra hai người cũng quen biết nhau được hai mươi, ba mươi năm, hiểu rõ nhau, nhiều thứ cũng hợp nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT