Lục Chính Tân vì xe cho nên đặc biệt ra sức, trực tiếp cởi áo khoác rồi nhảy vào nước bẩn thỉu kia. Mạc Phàm đột nhiên nhìn anh gà rán này với đôi mắt khác xưa.
Nước kia... pha tạp không ít rác rưởi sinh hoạt trước đây, chứ đừng nói tới mùi bùn. Muốn tìm kiếm vết máu từ nơi như này vừa khó khăn lại gian khổ. Ai nghĩ tới Lục Chính Tân lại nhảy xuống, còn chui vào bên trong bùn.
“Tài xế đâu rồi?” Linh Linh đi tới, nghi ngờ hỏi: “Bị hải yêu tha đi rồi sao, anh không ra tay cứu giúp một thoáng, tí nữa chúng ta còn phải trở lại.”
“...”
Mạc Phàm thấy Linh Linh quan tâm một lúc nữa quay trở lại là chính.
“Cậu ta xuống dưới nước tìm vết máu, là một người thu thập vật chất ma pháp chuyên nghiệp Minh Châu học phủ, đúng là nhặt được kho báu rồi,” Mạc Phàm cười nói.
“À... Vừa nãy em đi đo lường vết tích móng vuốt, phía trên có một lớp da vụn rất mỏng, nhưng tiếc là trải qua gột rửa, có một ít vi sinh trùng bám vào, nếu không thì đưa ra phán đoán,” Linh Linh có chút thất vọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT