Mới vừa nghe, Mạc Phàm không phản ứng lại. Chủ yếu là Mạc Phàm đến hiện tại còn không biết Linh Linh họ gì, Bao lão đầu là họ Tống, hay là cùng họ Lãnh với Lãnh Thanh. Nói tóm lại Mạc Phàm biết đại khái, ngoại trừ Lãnh Thanh cùng Linh Linh có quan hệ máu mủ ra, thì người trong Thanh Thiên Liệp Sở đều không có chung huyết thống với nhau.
Lúc thợ săn đang thi hành nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao thì tỷ lệ chết cao. Giữa thợ săn bằng hữu có quy định bất thành văn, đó là khi bằng hữu làm nhiệm vụ mà chết đi, sẽ nhận con cái của bằng hữu làm con của mình. Đây chính là Linh Linh gọi Bao lão đầu là ông, cũng không phải là có họ hàng.
Lãnh Liệp Vương này, chẳng lẽ là cha của Linh Linh. Hóa ra cha của Linh Linh cùng Tiêu Liệp Vương đều là Liệp Vương đời thứ bảy Trung Quốc. Mười năm có hai người, cha của Linh Linh chiếm một chỗ. Tuy rằng trước đó biết cha của Linh Linh là một người khá lợi hại trong lĩnh vực thợ săn, nhưng không ngờ là tới cấp bậc này.
"Là một thợ săn thất tinh đại sư mà cậu cũng không biết đến cái này à?" Vọng Nguyệt Thiên Huân lấy tay che miệng cười.
"Chủ yếu là có Linh Linh, tôi chỉ để ý tới làm việc thôi, khà khà," Mạc Phàm chỉ vào Linh Linh.
Linh Linh trừng mắt Mạc Phàm. Con hàng này căn bản không biết mình có bao nhiêu may mắn, lần đầu gia nhập thợ săn chính là ở Thanh Thiên Liệp Sở bọn họ. Vẫn là do hợp tác với con gái của Liệp Vương học rộng tài cao.
"Đến đây, đến đây, giới thiệu cho các vị một thoáng," không biết từ lúc nào mà Vọng Nguyệt Danh Kiếm dẫn một đám người tới, trên tay còn cầm một ly rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT