Thua người không thua trận, Triệu Mãn Duyên vừa nghe cái tên quỷ dị kia rời đi, nhất thời cười lớn. Ngay cả nhân vật thần bí mạnh mẽ kia cũng không làm gì được mình, xem ra lựa chọn con đường rùa bò này khá là chính xác. Tao đánh không lại mày. Con mẹ mày cũng đừng hòng đánh chết lão tử.
"Hình như nó đi về hướng Nhiệt Hà," Viễn Ưng Duệ Nhãn cau mày nói.
"Không thể nào."
Triệu Mãn Duyên nhìn chỗ ngoặt Nhiệt Hà, nhưng tiếc là mưa to ngừng lại, sương mù ngày càng dày, Triệu Mãn Duyên căn bản không thấy rõ chỗ Mạc Phàm xảy ra chuyện gì.
"Cái tên Mục Bạch kia đang làm cái gì, hơn nửa ngày rồi mà vẫn không xử lý được những phù thủy trùng," Triệu Mãn Duyên mắng.
Không hề có trợ giúp. Rõ ràng là quy mô chiến trường mười mấy vạn người, nhưng giống như chỉ có mấy người bọn họ như cô nhi chiến đấu. Những đội hữu khác là phóng viên tác nghiệp trên chiến trường, chỉ phụ trách quan sát tình hình cùng truyền tin, kiên quyết không tham chiến. Một đám không dựa dẫm vào được.
Triệu Mãn Duyên nhìn nơi kẻ địch đóng quân phấp phới lá cờ. Hiện tại Ưng Mã Kỵ Binh không khác gì bị người ta truy đuổi săn giết, toàn quân bị diệt cũng chỉ là vấn đề thời gian. Giảng đạo lý thì Triệu Mãn Duyên cũng không muốn nhìn thấy kết cục thê thảm như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play