Nói tới vấn đề này đột nhiên Triệu Mãn Duyên bỗng nhớ ra gì đó.
"Đúng rồi, tên hòa thượng chết tiệt kia có thể khống chế nước mưa!" Triệu Mãn Duyên nói.
Lúc đó ở trạm gác thứ tám, Ngô Khổ có thể gom nước mưa xung quanh tạo thành kết giới bảo vệ ba tầng. Cũng là một pháp sư Thủy hệ, nhưng Triệu Mãn Duyên cũng không có lực khống chế mạnh như đối phương, hơn nữa năng lực Thủy hệ của Ngô Khổ khiến người ta có cảm giác rất cổ quái.
"Hắc Dược Sư tạo ra Cuồng Lệ Chi Tuyền, mà Ngô Khổ là Chưởng Giáo thì phải có điểm mà Tát Lãng nhất định cần hắn," Mạc Phàm nhìn chằm chằm vào Đồng Tử Châu Thủy Tinh.
Đồng Tử Châu Thủy Tinh tuy là hình ảnh thu nhỏ lại nhưng vẫn thấy được thượng du Nhiệt Hà, Ngô Khổ không ngừng khuếch tán ra năng lượng nước. Ngô Khổ đứng đó, như một máy móc không ngừng chế tạo mây mù, thấy từng đoàn mây mù bay lên không trung, hầu như muốn tạo thành một ngọn núi màu xám. Lẽ nào Ngô Khổ chính là người điều khiển mưa?
Lúc mình với Mục Ninh Tuyết tản bộ dưới cung điện Potala, vô duyên vô cớ lại có một cơn mưa rơi xuống, sau đó lại thấy Ngô Khổ làm lễ trên đường phố. Lhasa rất ít mưa, giả như lần kia không phải trùng hợp thì...
Tát Lãng không tiếc hiện thân mà giải cứu Ngô Khổ, điều này cho thấy trong kế hoạch của ả thì Ngô Khổ là nhân vật không một ai thay thế được. Mỗi một lần xảy ra tai nạn thì không thể không có mưa. Mà Ngô Khổ chính là người rải mưa. Hóa ra là như vậy, hóa ra là như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play