Cũng không biết trận mưa này sẽ mang tới điều khủng bố như nào, Mạc Phàm không dám trì hoãn quá lâu, nhanh chóng đi tới trạm gác thứ chín.
Trạm gác thứ chín cách trạm gác thứ tám khoảng mười mấy cây số. Hắc Giáo Đình phá trạm gác thứ tám, cũng định dùng nước mưa để lấp đi, hy vọng người Thánh Học Phủ Ojós đi tới trạm gác thứ chín. Cũng còn may Mạc Phàm đi máy bay tới trạm gác thứ tám. Nếu như tới chậm thì trạm gác thứ tám đã bị bùn đất hai bên lấp kín, căn bản không tìm được vị trí cụ thể.
Núi trập trùng vô cùng, Mạc Phàm lại là một người mù đường. Đối mặt với những núi cao, không để lạc hướng thì khó, chứ đừng nói là tìm đường tới trạm dịch kế tiếp. Đá màu xanh nhạt liên hệ giữa trạm gác thứ tám cùng thứ chín nên Mạc Phàm gọi là Vương Bát Thạch. Những Vương Bát Thạch nằm rải rác trong sơn dã, Hắc Giáo Đình không xử lý từng viên một được. Hiện tại Mạc Phàm cũng không biết mình đang ở nơi nào, nên là đi theo những Vương Bát Thạch mà tới trạm gác thứ chín.
"Hình như là đi đúng đường rồi, thứ này...." Mạc Phàm giơ chân lên, nhặt một cánh hoa bẩn thỉu bị mình giẫm phải. Hoa cây thuốc phiện. Xem ra Hắc Giáo Đình cũng đi theo Vương Bát Thạch mà tới trạm gác thứ chín, vận chuyển dọc đường không tránh khỏi việc rơi ra một ít do gió táp mưa sa.
"Hiện tại đang mưa, hẳn vẫn là sạch sẽ, chỉ mong bọn chúng vẫn chưa tinh luyện thành công," Mạc Phàm ngửi mùi nước mưa.
"Kỳ lạ, không thấy Vương Bát Thạch."
"Nhất định là do bọn chúng bắt đầu hủy đường, không để cho người khác quấy rối khi tinh luyện, này thì phiền phức rồi, còn cách bọn chúng có mấy cây số nữa thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play