"Bọn họ chỉ có 5 phút thôi. Trên người tôi có một ma khí, cứ cách một khoảng thời gian lại gửi tín hiệu vị trí cho bảo tiêu biết. Giả như tôi gặp nguy hiểm, tắt ma khí, bọn họ không nhận được tín hiệu thì sẽ biết là tôi gặp nạn. Chỉ là nơi này nhiều người như vậy, tôi sợ ma pháp của anh không chống đỡ được qua năm phút," Sancha nói với Triệu Mãn Duyên.
Nói thật việc Triệu Mãn Duyên ở lại đã làm cho Sancha cực kỳ cảm động. Dù bề ngoài có tỏ ra kiên cường thì bản thân Sancha vẫn là một cô gái. Tạm thời không nói những quân cách mạng này có mục tiêu cao cả gì, chỉ cần gặp những kẻ có tâm gây rối đã làm Sancha đủ khó chịu rồi.
Nơi này có 400 500 người vì mình mà tới.
"Năm phút thôi sao, hẳn là không phải vấn đề gì quá lớn. Đoàn người này phải quan tâm tới sức chịu đựng của phòng hòa nhạc này, cho dù là có dùng ma pháp cao giai cùng siêu giai có tính phá hoại quá mạnh," Triệu Mãn Duyên nói.
Trong khi nói thì Triệu Mãn Duyên mở ra một ma cụ, lấy khải ma cụ kim loại trong suốt lam sắc khảm viền vàng khoác lên người cả hai. Khải phệ không lớn, vì thế mà Triệu Mãn Duyên trực tiếp ôm Sancha vào lòng, dùng khải bồng kim loại bao phủ cả hai.
"Có tôi ở đây thì bọn chúng đừng hòng ép cô làm những chuyện không muốn," Triệu Mãn Duyên nhìn chăm chú con mắt xanh biếc của Sancha, cả người lộ ra trưởng thành, kiên nghị cương dương khí, tuyệt nhiên không giống Triệu Mãn Duyên trong trang phục thanh tú đẹp trai.
Sancha cũng không nghĩ tới thầy giáo trẻ tuổi đẹp trai lại có thực lực hơn người như thế. Mấy trăm pháp sư cách mạng đồng loạt tấn công còn chẳng làm gì được mình, giống như là tổ chim vách núi an nhàn, mặc cho bên ngoài mưa gió bão bùng, bên trong vẫn thư thích, ấm áp, khô ráo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT