Hàn huyên với Sancha một lúc, Triệu Mãn Duyên phát hiện Sancha là một cô gái hay nói, lĩnh vực nói tới cũng rất rộng rãi, bất kể là nói về âm nhạc hay lữ hành thì nhiều chỗ cũng cùng sở thích với mình.
Vì thế không cần lấy lòng, hai người chậm rãi cất bước trên bãi cát trắng mềm mại. Cứ việc là tới phòng ở cho các đạo sư Thánh học phủ Ojós thì cuộc nói chuyện này sẽ kết thúc, nhưng vẫn rất hưởng thụ quá trình này.
"Rất hân hạnh khi được biết tới anh, đã lâu rồi không có nói chuyện với người thú vị như anh," Sancha đứng cạnh cửa phòng, tay vuốt tóc, cười nói với Triệu Mãn Duyên.
Nếu là bình thường đưa gái tới trước cửa nhà, Triệu Mãn Duyên không thể không đi cà phê, đi vệ sinh. Đùa, bây giờ mọi người tu luyện ma pháp đều bận rộn, hơn nửa đêm không tới phòng ngủ hoặc phòng khách làm một hai phát, quả thực là không tôn trọng đối phương.
Nhưng hôm nay Triệu Mãn Duyên không có lên lầu, cũng không phải vì tương lai người này có thể trở thành chị dâu của mình, mà phát hiện ra người mà mình cố tình tiếp cận lại thú vị hơn mình nghĩ, cũng đúng như là Sancha nói, rất lâu không gặp được người thú vị như vậy, đây cũng là cảm giác của Triệu Mãn Duyên.
"Ngày kia có một buổi hòa nhạc, tôi nghĩ thay vì chúng ta tranh luận về nghệ sĩ đàn dương cầm Dahl, thì tới chỗ đó lắng nghe trực tiếp một chút rồi phân thắng bại, tôi vẫn kiên định với ý kiến của mình," Triệu Mãn Duyên nói.
"Làm sao anh biết tôi có dự định đi tới buổi hòa nhạc?" Ánh mắt của Sancha mang vài phần tra hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play