Sau khi có một chuyến ngoại khóa cực kỳ sinh động về sơn nhân, chuyện làm ăn ở lớp học lý luận của Mạc Phàm có chuyển biến theo hướng tốt rõ ràng, không xuất hiện lỗ hổng vấn đề. Nếu là chương trình học lý luận thì nội dung gì cũng dạy được, nhà trường cũng không có hạn chế gắt gao. Mạc Phàm còn thẳng thắn kể lại chuyện ở núi Côn Du đã qua chỉnh sửa, liên quan tới tử đoạn thần thụ.
Mỗi một học sinh đều có giấc mơ săn bắn của riêng mình. Mạc Phàm nói những thứ mà người khác chưa từng nói, thậm chí là cả trong thiên kỳ bách quái cũng không có ghi chép. Tiết lý luận cũng đã bị Mạc Phàm biến thành giờ kể chuyện.
Cái gì cũng không dạy, nhưng người muốn nghe cũng không ít. Mạc Phàm vào Nam ra Bắc, những chuyện kỳ quái gì xảy ra bên người, so với lũ học sinh trước mặt dành phần lớn thời gian cúi đầu phát dục trong trường học hoàn toàn khác nhau, tùy tiện kể một cố sự đã có thể nói được đến trưa.
Điểm này ở Ojós được, độ tự do cao, có thứ gì thì dạy thứ đó, miễn là học sinh tới nghe, chỉ cần không xúc phạm tới một ít pháp lệnh thì thích dạy sao thì dạy.
"Lão Triệu, Mục Bạch đâu?" Mạc Phàm trở lại phòng ở, phát hiện Triệu Mãn Duyên ngồi ghế xem kịch tẻ nhạt, có vẻ như địa vị thần thánh khi làm giáo viên làm ảnh hưởng tới hiệu suất phân tán nòng nọc đi khắp trường của Triệu Mãn Duyên.
"Đại khái ở phòng sách, đang nghiên cứu thảm thực vật núi Andes, cũng không biết tại sao cậu ta lại chấp nhất với chuyện Hắc Giáo Đình đến thế," Triệu Mãn Duyên ngáp một cái.
"Cậu gọi cậu ấy lên đây, tớ có phát hiện mới," Mạc Phàm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT