"Mạc Phàm, sơn nhân Andes này với sơn nhân mà chúng ta gặp ở núi Côn Du có phải là giống nhau không?" Triệu Mãn Duyên nói.
Khe suối giun rõ ràng là một lòng chảo bị ăn mòn nghiêm trọng. Dòng sông cách mặt núi khoảng 30 mét, có chút vị trí còn sâu, lại còn rộng, dường như là hai vách núi cao đối nhau. Dòng sông chảy siết, chỗ khác lại hẹp, quanh co khúc khuỷu dài như con giun.
Khe suối giun là nơi mà sơn nhân hay uống nước. Sơn nhân quen sống ở nơi có nhiệt độ thấp, vì thế mà Thánh học phủ Ojos cũng lấy khe suối giun làm đường cảnh giới, quy định học sinh không phải thợ săn thì không được phép vượt qua khe suối giun.
Học sinh không thể đi một mình, trên thực tế học sinh Thánh học phủ Ojos cũng không dám tự ý bước vào, tất cả mọi người ở Thánh học phủ Ojos đều biết sơn nhân hung tàn như nào, chúng nó không chỉ thích giết nhân loại, mà còn thích dằn vặt nhân loại. Ở Thánh học phủ Ojos còn một lời nhắn gửi ấm áp đã trở thành luật bất thành văn, đó là nếu rơi vào tay sơn nhân thì phải nghĩ đủ cách để chết đi, không phải vậy sẽ hối hận tại sao mình còn sống.
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên đã lĩnh giáo qua sự tàn nhẫn của sơn nhân, mà có người nói so với sơn nhân ở núi Côn Du thì sơn nhân núi Andes mới thật sự là ma quỷ.
"Tớ cũng không biết rõ lắm, nhưng xác thực là không thể xem thường loại quái vật này," Mạc Phàm nói.
"Giảng đạo lý thì tớ cảm giác chúng nó rất buồn nôn. Nếu được chọn thì tớ nguyện đối mặt với nhiều yêu ma sơn thú kia," Triệu Mãn Duyên nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT