Hỏa vũ nghiêng, Mạc Phàm bay song song với mặt nước rồi nghiêng xuống, thân thể như một bó hồng quang lao thẳng vào trong nước biển. Nước biển màu đen có diễm vĩ màu đỏ kéo dài hơn trăm mét. Mặc dù Mạc Phàm đã trốn vào nơi rất sâu nhưng vẫn có thể thấy được quỹ tích cực kỳ tươi đẹp này.
Tam Kiếm Ma Thản vẫn chưa từ bỏ truy đuổi. Một chùy thiên hỏa đã làm da nó nát, hiện tại vẫn còn đau đớn kịch liệt. Tiến vào đại dương thì sao, ngay cả biển cả cũng phải nhún nhường nó.
"Lát lạt lạt lạt lạt."
Thanh kiếm tần số cao chém vào đại dương, bọt nước tung tóe, toàn bộ đại dương đen thui bị cắt ra lung tung. Tam Kiếm Ma Thản tạo ra một khe nứt. Nước biển chảy vào cũng không nhanh bằng tốc độ chém của Hắc Trọc Nguyệt Kiếm xé rách. Ngay cạnh thân Mạc Phàm là những kiếm khí ngổn ngang, không còn là dòng nước.
"Con mẹ nó, ngay cả nước cũng chém ra, vậy thì Mạc Phàm chết chắc rồi chứ?" Triệu Mãn Duyên quay đầu nhìn.
Biển đen bao la vẫn lặng yên, nhưng Hắc Trọc Nguyệt Kiếm này cắt mặt biển, chiều sâu phải đến bốn mươi, năm mươi mét. Đại dương vô biên không thể bị lay động lại như bị chém một vết thương lớn đầm đìa máu tươi. Dần dần, chỗ Mạc Phàm cùng Tam Kiếm Ma Thản đều không nhìn thấy được nữa. Một ánh hào quang tung khắp đường chân trời cho thấy trận chiến vẫn chưa kết thúc.
"Tin vào Mạc Phàm, cậu ấy hẳn là có thể xử lý tốt được," Mục Bạch nói rất chân thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play