Khi trời dần trở lạnh, buổi sáng ở Phàm Tuyết Sơn có sương mù, những tháp canh gác cảnh giới hóa mông lung, khu vực này không nhìn thấy gì cả.
Loại khí trời này cũng dễ dàng phát sinh một số chuyện khó mà đoán trước được. Hơn nữa, vào mùa lạnh giá, linh nga ngủ đông hoặc tới mùa thu cùng mùa hè sẽ tới tuổi thọ, phòng thủ Phàm Tuyết Sơn cũng chỉ có thể dựa hoàn toàn vào các pháp sư.
Mạc Phàm đã đi Hy Lạp từ sớm, chỉ có một chuyến bay từ Nga tới Hy Lạp trong sương mù. Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên đi máy bay, Phàm Tuyết Sơn bao phủ trong sương mù phát ra tiếng cảnh báo.
"Hẳn là bọn họ xử lý được chứ?" Mạc Phàm có hơi lo lắng nói.
Ngồi bên cửa sổ, nhìn xuống dưới là sương lạnh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thì Mạc Phàm cũng không biết được.
"Cậu ở lại cũng vô dụng, Phàm Tuyết Sơn cần dựa vào chính mình. Để trở thành một xí nghiệp trưởng thành, cũng không thể dựa vào một mình một ông chủ chạy gãy chân được, các nhân viên cũng cần phải tôi luyện. Yên tâm đi, Phàm Tuyết Sơn đã mạnh hơn nhiều so với đại đa số thế gia rồi. Không có linh nga, những nhân viên bảo vệ cũng có thể tự quyết định, nếu như quyết định không được thì đổi nhóm phòng giữ khác, miễn cho đến lúc thật sự phát sinh chuyện lớn, không chống đỡ được, tổn thương tới cư dân vô tội," Triệu Mãn Duyên nói.
Mạc Phàm gật đầu, Triệu Mãn Duyên xốc nổi thì xốc nổi thật đấy, nhưng quả thật là có lúc sẽ nói ra được những câu có đạo lý, không hổ danh là đi ra từ gia tộc lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT