Mạc Phàm liếc nhìn, quả nhiên trong cát lộ ra mấy khối ngân thạch nhìn qua rất sáng sủa.
Bất kể là sở hữu của quốc gia hay tư nhân, khu vực đó chỉ cho phép hợp tác khai thác bất kỳ khoáng vật tư, không cho phép vận chuyển trộm một mình.
Rất hiển nhiên là đốc công Lưu nói dối hạng mục khai thác, vận chuyển trộm ngân thạch hiếm có quý giá, nhưng lại trả tiền thuế cát rẻ mạt.
"Đốc công, ông rất là gian thương, nhớ ban đầu chúng tôi dùng gần hết khí lực mới có mảnh giang sơn Phàm Tuyết Sơn này. Ông chạy vào chỗ chúng tôi làm hợp tác nhỏ, làm sao còn lừa gạt trộm khoáng hả? Ông là đang trộm tiền của tôi đấy!" Mạc Phàm nói.
Đốc công Lưu vừa muốn đứng dậy, nhưng sau khi bị Mục Ninh Tuyết vạch trần âm mưu, thì lại thấp xuống, biểu hiện ra dáng vẻ nước mắt nước mũi.
"Tôi cũng không còn cách nào, ngay từ ban đầu thật sự không biết nơi này có ngân thạch khoáng, chỉ muốn làm một chút chuyện làm ăn." Đốc công Lưu nói.
"Tôi tự hỏi cát Phàm Tuyết Sơn chúng tôi không phải là cát tốt, tại sao ông lại một mực ở nơi này. Được rồi, đừng có ở trước mặt chúng tôi giả mù sa mưa nữa. Ông không chịu nói tiếng người thì tôi đây sẽ đưa ông tới hầm mỏ làm cu li, không tới ba mươi năm thì đừng hòng trở về." Mạc Phàm nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play