"Tôi chỉ nói cho cậu là có tồn tại khả năng này thôi, còn cụ thể là ai, cụ thể như nào, vậy cậu đành phải tự tìm hiểu rồi." Cửu U Hậu nói.
Cửu U Hậu thấy Mạc Phàm hồn bay phách lạc, vội nuốt lời định nói xuống miệng. Cửu U Hậu biết rất nhiều chuyện, đặc biệt là sau khi chết, là một u linh thì có thể nhìn thấu tất cả.
Sống có ý nghĩa vốn là sống trong mộng, hoặc là cố gắng sống vì mộng. Cửu U Hậu cảm thấy ngày hôm nay mình đã nói nhiều thứ không nên nói với Mạc Phàm, thế giới như nào cũng không dựa vào người khác nói, người khác tới chỉ cho, phải dựa vào bản thân, tự đi, tự lĩnh ngộ.
Xấu xí không thể tả cũng được, duy mỹ tinh khiết cũng được, những gì muốn xem cùng những gì không muốn thấy, điều quan trọng nhất là bản thân cảm thấy ra sao.
Tần Vũ Nhi nhìn thấy thế giới này xấu xí, vô tình... dù cho có trốn tới Thiên Ngân Băng Sơn hoang tàn vắng vẻ thì vẫn không có chỗ nào dung thân, mà vì thế cho nên tâm linh chịu một nửa ô nhiễm hay sao?
Cửu U Hậu cảm thấy Mạc Phàm vẫn nên tự mình nhìn, tự đi tìm hiểu, cứ việc Mạc Phàm nhìn thấy không ít thứ xấu xí, nhưng hiển nhiên là từng đó chưa đủ nhiều.
Mạc Phàm đi ra khỏi linh đường, Cửu U Hậu nhanh chóng đuổi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT