Trở lại hậu viện, mặt Tâm Hạ vẫn còn chút ửng hồng, đại khái không còn chuyện gì khó xử hơn thế. Nhưng Mạc Phàm lại rất phấn khích, như thể vừa hoàn thành một thành tựu đáng tự hào.
Triệu Mãn Duyên ngồi cạnh quan tài băng của Mục Bạch, miệng vẫn còn lải nhải điều gì đó. Cũng chẳng rõ vì sao tên này lại có thể chuyện trò với một người thực vật không thể mở miệng.
"Em... đi về trước đây, anh Mạc Phàm," Tâm Hạ khẽ nói.
"Được," Mạc Phàm thấy vài Kỵ Sĩ Thủ Hộ lạnh lùng đứng bên ngoài, hẳn là chẳng mấy chốc mà Tata sẽ tới, liền gật đầu.
Tâm Hạ vừa đi, Triệu Mãn Duyên lập tức nhìn Mạc Phàm bằng ánh mắt rất kỳ lạ. Mạc Phàm ngoáy mũi, tỏ vẻ khó hiểu.
Triệu Mãn Duyên như một con chó đánh hơi Mạc Phàm.
"Cậu làm gì thế?" Mạc Phàm mắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play