Uesugi Kotoko đều rất thỏa mãn mỗi khi cùng người nào đó tán gẫu về vấn đề này, vì thế mà người nào có hứng nghe, Uesugi Kotoko sẽ đặt thỏa mãn nhu cầu thân thể ra phía sau, trước tiên là thỏa mãn tinh thần chia sẻ, trên thế giới này không có mấy ai đồng ý tán gẫu với mình về vấn đề như này. Chìm đắm trong công việc này làm cho Uesugi như sắp phát điên, hận không thể nói chuyện với những thi thể này, cùng đàm luận về những phát hiện cùng nghiên cứu của bản thân.
Vì thế mà Triệu Mãn Duyên hỏi cái gì căn bản Uesugi Kotoko trả lời cái đó, chỉ là Uesugi Kotoko không phát hiện ra có một cái bóng tối tăm mơ hồ bò ra sau lưng, móng vuốt thật dài cắm vào yết hầu cái bóng của Uesugi Kotoko.
Uesugi Kotoko vẫn không phát hiện, lúc này phía sau lưng Uesugi Kotoko xuất hiện thêm vài người.
"Mấy người...." Uesugi Kotoko phát hiện có người, quay đầu mới ý thức được không ổn.
"Đừng có mà ngụy trang, đồ mụ phù thủy vong linh," Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Giết người, lại còn niêm phong, làm thành tiêu bản mang ra nước ngoài, thủ đoạn phát điên như thế làm sao không để Mạc Phàm phẫn nộ, mà càng phẫn nộ hơn người trong đó là Mục Bạch.
"Mấy người có ý gì đây, tôi đã nói rồi, tôi có giấy chứng nhận hợp pháp quốc tế, hiện tại du thuyền đã ra biển, nếu mấy người khống chế tôi, tôi sẽ báo cảnh sát," lúc này Uesugi Kotoko mới ý thức được những người này tới đây vì tiêu bản của mình, chàng trai tóc vàng cũng là một mồi nhử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play