Minh Châu học phủ có tam bộ tháp, có thể nói là trụ cột của học viện.
Ám Nguyệt Đình này là một tiêu chí của đại học Tập Mỹ, Mạc Phàm chỉ ngửi được khí tức hắc ám tinh khiết, cũng không nghĩ tới là sản vật đặc thù của trường học.
"Tôi cũng không biết đây là một vật phẩm tiêu hao, quý giá vẫn luôn được cất giấu, dù sao tôi cũng không phải là người của trường học mấy người," Mạc Phàm ý thức được thứ kia là một cái bảo bối, trong lời nói mang theo vài phần áy náy.
Đương nhiên nói lời này, còn người khác đoán ra ý gì thì Mạc Phàm cũng không khống chế được.
Quả nhiên nghe được lời này của Mạc Phàm, Đặng Vĩnh Xuyên cũng không nhịn được.
"Tôi... tôi đi lấy ngay đây," Chung quy Đặng Vĩnh Xuyên cảm thấy lời nói của Lâm Độ rất có đạo lý, giả như thành thị biến thành vùng biển mênh mông phế tích, vậy việc ngồi núi vàng núi bạc cũng vô nghĩa.
Ám Nguyệt Ngưng Tinh là ma pháp hủy diệt tiêu hao, quá xa xỉ rồi, nhưng mà thả ở đó biểu diễn cũng không giết được một con hải yêu nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT