Lao ra khỏi vòng vây, Trương Tiểu Hầu mang Mạc Phàm lên bờ. Bởi vì Hải Linh Thú làm cho thủy triều dâng lên, hiện tại trên bờ cũng đã bị ngâm nước sâu, không có chỗ đặt chân.
"Phù Phong Chi Luân!"
Trương Tiểu Hầu nhìn xung quanh một phát, xác thực không có chỗ nào thực sự để cho Mạc Phàm đặt chân, lập tức dùng ma pháp mà Mạc Phàm chưa từng thấy bao giờ.
Phù Phong Chi Luân hình thành dưới chân Mạc Phàm, chúng nó nắm giữ phong lực gánh chịu rất mạnh, cho Mạc Phàm một đôi giày có thể lơ lửng trên không mà không mất đi trọng lượng, làm cho Mạc Phàm có thể đạp giữa không trung.
Loại kỹ năng này phần lớn các pháp sư Phong Hệ sẽ học để tự thân dùng, nhưng Trương Tiểu Hầu lại có thể cho người khác dùng, để người khác đạp được trên không trung là chuyện hiếm thấy. Xem ra trong khoảng thời gian này không thấy Trương Tiểu Hầu, tiểu tử này tu luyện không có một khắc nào là thả lỏng, cũng có chút kỳ ngộ.
"Khà khà khà, là Trái Cây Lời Thề, sau khi xơi Trái Cây Lời Thề thì năng lực của em tăng lên rất nhiều, còn cả nắm giữ thứ không tưởng tượng nổi... Vừa nãy em mang anh từ trong đó ra ngoài, cùng với Phù Phong Chi Luân là Phong Linh Nhứ Vũ, mà em phát hiện ra có thể dùng được cho người khác cũng chỉ mới gần đây thôi. Anh Phàm luyện tập một chút, để cho điều động Phù Phong Chi Luân trở nên thành thạo," Trương Tiểu Hầu cũng không hổ danh là bạn nối khố của Mạc Phàm, biết Mạc Phàm đang suy nghĩ gì trong đầu.
"Phù Phong Chi Luân này đúng là đại ân," Mạc Phàm gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play