Mạc Phàm bắt đầu bơi lên. Bị những con vô vũ điểu kia kéo xuống một khoảng, giờ đây hắn đã trở lại vị trí có thể nhìn thấy từng tia sáng.
Rõ ràng trên mặt biển có ánh sáng. Hiển nhiên đó là ánh nắng ban mai. Mạc Phàm dựa vào sát khí uy hiếp cùng Ảnh Sát ác linh, cuối cùng đã chạm được mặt biển, nhất thời có cảm giác như nhìn thấy ánh mặt trời.
"Oa!"
Điểu vương Tà Tinh phát ra tiếng kêu yếu ớt. Mạc Phàm nhìn nó một chút, mở miệng nói: "Trước tiên tao đưa mày lên đảo."
Mạc Phàm đỡ điểu vương Tà Tinh lên đảo, đặt nó vào một bãi đất mọc đầy tảo biển. Bãi đất ẩm này trước đó hẳn là một bãi cỏ, sáng sớm là thời điểm thủy triều rút đi, lộ ra đất ẩm và nước cạn.
Tựa hồ đây là mặt trái của đảo Húc, vì ở gần đó đều là vòng xoáy, đầy rẫy đá ngầm. Lúc bọn họ vào đảo trước đó, căn bản không có cân nhắc qua nơi này.
Sóng biển rất mạnh. Mặc dù là buổi sáng nhưng vẫn cảm nhận được thủy triều đánh vào đá ngầm phát ra âm thanh vang vọng. Ánh nắng ban mai vừa vặn soi sáng ở đây, nhuộm đẫm đá ngầm cùng chỗ nước cạn một sắc màu tươi đẹp. Điểu vương Tà Tinh cũng tắm trong ánh nắng mang theo nhiệt lượng. Nếu không nhìn thấy vết thương ở bụng mà giật mình, thì trông nó an lành như đang lặn và nghỉ ngơi lười biếng. Đối với những con dân phản loạn tàn nhẫn như vậy, nó nhất định cũng không cảm thấy kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play