"Hiện tại xem như chúng ta an toàn rồi sao?" Tương Thiểu Nhứ hỏi.
Quả thật Tương Thiểu Nhứ có chút sợ. Vốn tưởng nơi này là một hòn đảo phiền phức, nào ngờ đi vào lại giống như đầm rồng hang hổ, nguy cơ tứ phía. Mặc dù hiện tại bọn họ đã ở trong tòa nhà cách ly, nhưng trên bầu trời vẫn có bức phẫn tà điểu xoay quanh. Chúng nó cũng không có ý định cứ như thế mà rời đi, chỉ là xác thực có kiêng kỵ với tòa nhà này cho nên không có lao xuống.
"Tiếp theo chúng ta phải làm sao bây giờ? Cách trời sáng hẳn là không quá lâu, cũng không thể cứ hao tổn như vậy nữa." Triệu Mãn Duyên nói.
Đến bình minh thì bọn họ nhất định phải rời đi, dù sao xung quanh đảo Húc còn một đoàn hãn vệ vô vũ điểu tử sĩ, số lượng của chúng không chỉ gấp mười lần trên đảo. Một khi chúng nó tỉnh lại, bọn họ không có đường sống.
"Phía dưới căn cứ cách ly có một con đường, đi trở về bãi săn lớn thuần dưỡng của chúng tôi. Đa số đại chủng sẽ tập trung trên bầu trời những cây dừa do những nhân công chúng tôi nuôi trồng." Trần Thước nói.
"Ý của ông là chúng ta tiến thẳng vào sào huyệt địch?" Triệu Mãn Duyên nói.
"Đúng. Nhất định chúng ta phải giải quyết những con đại chủng điểu cùng điểu vương. Giả như thiết bị này vẫn có thể sử dụng, tôi nghĩ là hẳn có thể tránh được những con bức phẫn tà điểu màu lam cổ xưa, tạm thời nhốt đại chủng điểu cùng điểu vương trên bầu trời bãi săn nhân tạo rừng dừa." Trần Thước nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play