"Được được được, ngày mai xuất phát tìm Đồ Đằng... Để ngày mai tớ hỏi Mục Bạch xem có sao không, nếu không có chuyện gì thì để cậu ấy đi với chúng ta." Mạc Phàm nói.
"Tớ không muốn nhìn thấy cái bản mặt chó không cảm xúc của cậu ta trào phúng tớ." Triệu Mãn Duyên nói.
"Cậu không có gì hữu ích khi vào kim tự tháp. Hiện tại hai đứa Siêu Giai bọn tớ làm cu li cho cậu, hộ tống cậu không tốt sao?" Mạc Phàm nói.
"Cậu nói cũng có phần đạo lý. Mục Bạch chó, chờ đó cho lão tử. Lão tử cũng sắp Siêu Giai rồi."
"Được rồi, tớ thì có chuyện gì. Mục Bạch thành danh cũng là chuyện sớm hay muộn, cậu ta tốt xấu gì cũng là Siêu Giai. Nếu như cậu khó chịu thì mau tới hội sở xa hoa xả giận đi, đừng tới chỗ tớ làm ồn ào giấc ngủ... Ồ, cậu hỏi Ngải Đồ Đồ xem có nhu cầu không, hai người các cậu làm tạm một nháy là được." Mạc Phàm nói xong câu đó thì đóng cửa phòng luôn, tiếp tục đi ngủ.
Mạc Phàm thật sự rất mệt. Làm chuyện chuột bạch đòi mạng, cảm giác như mình bị moi sạch triệt để. Hiện tại cái gì mà vật chất hắc ám, cái gì bốn tầng phụ hiệu, cái gì mà trình tự hỗn độn đều bị ném ra sau đầu. Anh chỉ muốn được ngủ một giấc ngon lành.
Cửa vừa đóng lại, một chiếc gối từ ghế sofa nện vào cửa phòng Mạc Phàm, sau đó nghe thấy tiếng gào rít nổi giận: "Đại ma đầu, cậu muốn chết đúng không? Bổn cô nương là loại con gái tùy tiện vậy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play