Trở lại xe buýt, Đào Tĩnh hơi nghi hoặc nhìn Mạc Phàm, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Vừa nãy cậu làm gì thế?"
"Luyện tập kỹ năng, chỉ là chênh lệch lớn hơn tôi tưởng tượng," Mạc Phàm trả lời.
"Nhìn qua cậu cũng chăm chỉ, nhưng vì sao tu vi lại không cao lắm?" Đào Tĩnh hỏi.
"Khả nhìn qua thì tôi rất chăm chỉ, rất nhiều lúc tôi tìm một nơi trong lành, ở đó có một cô gái xinh đẹp bên cạnh, ngồi ngủ ở đó," Mạc Phàm cười ha ha, nói.
"..." Trong lúc nhất thời Đào Tĩnh không biết nói cái gì, dù sao trong lúc Mạc Phàm nói mình lười biếng lại còn tự khen mình một thoáng.
"Nhìn đi Đào Tĩnh, anh đã từng nói với em là cẩn trọng một chút những người không hiểu sao xuất hiện bên cạnh em thấy sang bắt quàng làm họ. Rất khả năng bọn họ có mục đích, người như thế lần sau đừng có tùy tiện gọi tới," Chu Đông Hạo nói.
Đào Tĩnh không thèm để ý tới Chu Đông Hạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play