Trời tờ mờ sáng, những vanh ma chiếm giữ cũng dần tản đi, phần lớn vanh ma thích qua lại vào ban đêm, có ánh trăng thì sẽ lóng lánh mảnh đồng, nhìn qua như bề ngoài phủ kín vô số đồng.
Sau khi có nắng sớm, vanh ma tiêu tan đi rất nhiều, không dày đặc tới mức không đi thuyền được. So với nhiều sinh vật cấp chiến tướng khác thì vanh ma khá trì độn, cho nên khi người đi qua thủy vực thì bỏ qua chúng nó được, số lượng về buổi tối quá nhiều, rất dễ bị vây quanh.
Mạc Phàm chậm rãi chờ ở trạm dịch Minh Hồ, chờ Tiểu Viêm Cơ thả Lục Chước cùng Tưởng Hoa bên cạnh mình. Phi Xuyên Ngai Lang cùng Cố Doanh cũng chạy tới, trạng thái của cả hai rõ ràng rất kém, cảm giác khó mà mở được hai mắt.
Cố Doanh vội vàng miêu tả lại đại thể một lần, sau khi nghe thì Mạc Phàm không khỏi liếc nhìn Lục Chước có chút thê thảm bị Tiểu Viêm Cơ thu thập.
"Ồ ồ, hóa ra là như vậy, vừa vặn tôi đang đau đầu bảo với Lục Chước là Tiểu Viêm Cơ không có ác ý," Mạc Phàm hiểu rõ.
Dương Trữ ở một bên nghe được, âm thầm khiếp sợ, quả thực Lục Chước này gan to bằng trời, dưới sự hướng dẫn của đại sư thất tinh mà còn làm được chuyện như vậy, không sợ Liên minh Liệp Giả trừng phạt sao.
Dương Trữ ghi chép một cách nghiêm túc, cũng nhanh chóng thông báo cho Liên minh Liệp Giả bên kia, để bọn họ phái người tới đây điều tra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play