"Tức chết tôi rồi, tức chết tôi rồi, lần sau tôi mà có nhận treo giải thưởng của chính phủ nữa thì tôi chính thiểu năng," Cố Doanh nổi trận lôi đình, ở trên bờ cát như một cô gái có tính khí xấu. Nếu không phải do ma năng không còn bao nhiêu, đoán chừng sẽ dùng nắm đấm ma pháp Băng hệ oanh tạc những đội viên khác cho hả giận.
"Lão đại, nhân thế vô thường, lúc có lúc không, chúng ta phải kiên trì, nếu trong một đám Vanh Ma mà có 2 3 cái thì chẳng phải chúng ta có lời rồi sao?" Chung Lập lúng túng, vội vàng giải thích.
"Kiếm lời cái rắm, với tốc độ như này của chúng ta, tháng trước mỗi người có 10 vạn. Phá đảo này không ăn không uống, đi vệ sinh còn bị thảo trát mông, nếu có thể kiếm nhiều hơn một chút, tôi còn nhịn được, chỉ có từng đó tiền thì sao phải khổ?" Cố Doanh tức giận nói.
Rất nhiều thợ săn mới tiếp nhận một đơn, sinh hoạt hoang dã từ một tới hai tháng. Vấn đề là sinh hoạt dã ngoại gian khổ cỡ nào, có.một vài người mới ở được một hai ngày đã không chịu được, huống hồ hoang tàn vắng vẻ, yêu ma du đãng dã ngoại.
Vì thế mà các thợ săn thường làm súc sinh bên ngoài một hai tháng, kiếm lời được một khoản, sau đó nghỉ ngơi vài tháng, bảo đảm bản thân mình không mắc bệnh thần kinh.
Nói cách khác, mặc dù bọn họ ở chỗ này một tháng, thù lao chưa tới 10 vạn, nhưng với thợ săn bình thường là tiền lương nửa năm.
Nửa năm kiếm lời 10 vạn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT